Dục vọng chiếm hữu của anh
Từ khi còn bé, Hàn bốn Hành sẽ biểu rõ rằng mình ko phải là một đứa con trẻ được mọi người yêu thương. Ba người mẹ li hôn tự sớm, anh sinh sống thiếu vắng cảm tình của cha, ngày ngày bị bà mẹ đánh đập tàn nhẫn. Có lẽ bởi anh có diện mạo như là cha, cần mẹ luôn luôn coi anh là chỗ trút giận, mỗi lần ra tay cùng với anh, trong mắt bà chỉ có hận thù.Hàn tư Hành từng nghĩ anh sẽ nỗ lực chịu đựng cuộc sống mệt mỏi này cho tới khi phiên bản thân bao gồm đủ năng lực để phản bội kháng. Anh sớm đang quen với mọi trận đòn của mẹ, đòn vọt đánh lên trên người tuy đau buồn nhưng nội trung ương anh không xấp xỉ chút nào.Thế rồi, năm bốn Hành tám tuổi, người mẹ anh bất chợt chuyển công ty tới một nơi xa lạ khác. Cùng ở chỗ đó, Hàn tứ Hành đã chạm chán được thiên thần của riêng rẽ anh.Còn ghi nhớ ngày đó, khi Hàn tứ Hành hiện nay đang bị mẹ đánh mắng, bên trên cánh trắng tay nõn đã xuất hiện một vài vệt thương rướm máu, anh tự nhiên nghe thấy một giọng bạn nữ dịu dàng.Ngẩng đầu lên, Hàn tư Hành đột nghi ngờ bạn dạng thân mình đang gặp ảo giác, còn nếu như không sao có thể nhìn thấy tiên thiếu phụ hạ phàm?Tiên bạn nữ mặc cái váy màu trắng, mái tóc black óng mềm mịn buông xõa bên trên vai, làn da trắng nõn, dung mạo dễ thương yêu kiều. Tiên nữ giới ấy bước đến mặt anh, gửi bàn tay cho anh nắm, vơi giọng hỏi rằng: "Em trai nhỏ, cũng muốn qua đơn vị chị đùa không?"Hàn tứ Hành từng căm hận trái đất này, thậm chí là anh còn nghĩ cho chuyện sau này trưởng thành sẽ trở lại trả thù từng bạn một. Vì gì dù sao anh cũng chỉ có một mình tự sinh tự diệt mà lại thôi, không còn gì để vướng bận trong đời.Nhưng các chuyện bước đầu thay đổi kể từ thời điểm Hàn bốn Hành chạm mặt được Kiều Trăn.Trái ngược cùng với Hàn bốn Hành, Kiều Trăn như mong muốn được có mặt trong một gia đình ấm êm, hòa thuận. Cô là công chúa vào mắt bố mẹ, được chiều chuộng, chăm lo và hết mực yêu thương. Chắc hẳn rằng vì thế, bắt buộc Kiều Trăn luôn đối xử với đa số người một cách dịu dàng êm ả và hòa nhã, trọng điểm hồn xanh ngắt không vướng tạp niệm bao giờ.Kể từ lúc Hàn bốn Hành và người mẹ chuyển tới làm cho hàng buôn bản của gia đình Kiều Trăn, cô tiếp tục nghe thấy giờ đồng hồ mắng chửi và âm thanh đập phá đồ dùng vật ở trong nhà bên cạnh. Mặc dù âm thanh phân phát ra từ bên bên, cũng đủ làm Kiều Trăn sợ hãi.Nếu bắt buộc sống trong hoàn cảnh như vậy, chắc chắn rằng cô vẫn khóc rất nhiều, mặc dù vậy Kiều Trăn chưa khi nào nghe thấy giờ đồng hồ khóc của đứa trẻ con nhà mặt đó.Trong mắt Kiều Trăn không khi nào tồn tại sự hung ác và dòng ác, mà luôn tràn ngập ấm cúng và thương yêu. Thế cho nên ngày ấy, thấy lúc anh bị người mẹ ruột bạo hành, cô đã quả cảm lên tiếng, rồi coi anh như đứa em trai nhỏ dại để âu yếm và san sẻ yêu thương.Hàn tư Hành từ nhỏ xíu thiếu thốn tình thương, bây chừ bỗng nhiên có cảm hứng được ân cần chăm sóc, trong lòng không khỏi nóng áp, sau đó tình yêu dần dần nảy nở vào tim, để rồi đổi mới chấp niệm thiết yếu xóa nhòa.Trên đời này còn có một một số loại "bệnh" sở hữu tên nỗ lực chấp.Cố chấp yêu thương thương.Cố chấp nhung nhớ.Cố chấp hóng chờ.Năm Hàn tư Hàn tám tuổi, Kiều Trăn đã đặt chân tới nắm rước tay anh, từ bỏ đó trong thâm tâm anh ra đời một một số loại tình yêu thương đầy rứa chấp.Một lần cầm tay, là trong cả đời bình thường lối.Một lần yêu thương, là trọn kiếp chẳng xa rời.Thời gian ngấm thoắt thoi đưa, tám năm trôi qua nhanh như chớp mắt.Cậu bé non nớt ngày làm sao giờ đang trở thành một thiếu thốn niên tuấn tú. Vị có làm nên xuất chúng, anh thay đổi niềm ao ước của vô số bạn nữ sinh vào trường. Có đôi khi Hàn bốn Hành ước rằng Kiều Trăn cũng giống như những thiếu phụ đó, vì vẻ đẹp mắt của anh nhưng mà say mê. Mặc dù thế đáng tiếc, tiêu chuẩn chỉnh chọn chúng ta trai của Kiều Trăn lại là hầu như người lũ ông trầm ổn, trưởng thành."Tôi hy vọng, một nửa sau này của tôi sẽ có dáng vẻ trưởng thành, lại là fan thông minh tài giỏi, tốt nhất có thể cũng bao gồm giọng nói dễ nghe. Anh ấy không bắt buộc quá rất đẹp trai, nhưng lại cũng ko thể rất thấp hay vượt mập. Quan trọng nhất đó là phẩm chất cần tốt…”Khi Hàn bốn Hành vô tình hiểu được các dòng chữ kia trong cuốn nhật kí của Kiều Trăn, nội trung ương đau như bị ai đục khoét. Trăn Trăn của anh ý thích lũ ông trưởng thành và cứng cáp sao? Lại còn phải to hơn cô vài tuổi? Vậy anh phải làm thế nào đây? Phải làm thế nào bây giờ?Hàn tứ Hành cứ mang đến rằng bản thân mình đã chai sạn cảm xúc, lúc bị bà bầu đánh cũng ko khóc, lúc bị bằng hữu cười nhạo cũng không khóc, nhưng lại vào khoảnh khắc đó, nước mắt lại vô thức tuôn rơi.
Bạn đang xem: Dục vọng chiếm hữu của anh
Xem thêm: Thủ Tục Làm Visa Đi Thái Lan, Thủ Tục Xin Visa Làm Việc Tại Thái Lan
Từ thời điểm ngày hôm ấy, anh từ bỏ ép bạn dạng thân cần mau nệm trưởng thành. Cứng cáp để hoàn toàn có thể trở thành người đàn ông của Kiều Trăn, cứng cáp để có thể bảo đảm và chở che cho tất cả những người con gái ấy.Từ năm tám tuổi cho tới mãi sau này, tất cả hành động của Hàn bốn Hành gần như xoay quanh Kiều Trăn. Anh vày cô nhưng mà nhảy lớp, từ bỏ trường đh top đầu để vào cùng trường cùng với cô, bảo đảm an toàn cô không bị người khác bắt nạt, ức һɪếρ. Anh coi cô là tín ngưỡng, nhưng tín ngưỡng của anh, bất kì người nào cũng không thể đụng vào.Kiều Trăn cần là của anh, không khi nào được nằm trong về ai khác.Vì béo lên trong thực trạng thiệt thòi và không được đầy đủ tình yêu thương, đề nghị tâm lí của Hàn tứ Hành gồm phần vặn vẹo vẹo. Còn nếu không yêu anh sẽ là kẻ máu giá buốt vô tình, tuy thế khi đã cồn lòng sẽ điên cuồng chiếm hữu.Hàn tứ Hành luôn tìm mọi cách để cắt đuôi các vệ tinh bao bọc Kiều Trăn, chỉ cần cô thân thương với fan khác một chút ít cũng đủ khiến anh ghen tuông tị vô cùng."Trăn Trăn, trái tim của em hết sức đau. Em đố kị, chị có thể ôm em một chiếc được không?""Tư Hành, anh ta chỉ là cung cấp trên của chị mà lại thôi.""Anh ta thích chị, em sợ chị vẫn thích anh ta, không nên em nữa.""Em suy xét nhiều vượt đấy, từ bây giờ là lần trước tiên chị và anh ta chạm chán nhau.""Trăn Trăn, chị cần yếu thích bạn khác, ko thể mặc kệ em."Khi new biết được tình yêu của Hàn bốn Hành, Kiều Trăn cho rằng anh sẽ nhầm lẫn tình cảm mẹ thành tình yêu nam giới nữ. Kiều Trăn cứ suy nghĩ rằng bài toán anh sinh hoạt cạnh cô là thói quen, vị dù sao họ đã và đang bên nhau rất nhiều năm rồi.Thế nên, cô luôn tìm cách tránh mặt tình cảm của Hàn tư Hành, tránh mặt những câu hỏi của anh. Cho tới một ngày nọ, khi cô cùng bằng hữu uống rượu say, giữa cô với anh đã xảy ra một chuyện, cơ mà chuyện đó là 1 trong bước ngoặt rất lớn cho quan hệ mập mờ của hai tín đồ họ.Ừm, giữa anh với cô đã phát sinh sự mà ai cũng biết là chuyện nào đấy ?Những hai bạn trẻ khác thường xuyên sẽ thế tay, ôm hôn, ở cùng mọi người trong nhà thật lâu tiếp đến mới đi đến bước này, còn anh cùng cô quăng quật qua tất cả những cách đầu, nhảy vèo một vạc đến bước cuốiBây tiếng gạo vẫn nấu thành cơm, Kiều Trăn vẫn muốn trốn cũng ko được nữa, đề nghị đành chấp nhận ở mặt anh vậy. Nói thành tâm thì cô cũng có tình cảm cùng với anh, ví như không chắc hẳn rằng sẽ không bởi vì say xỉn mà cùng anh tạo ra quan hệ. Cơ mà Hàn bốn Hành vừa có tài năng vừa rất đẹp trai, lại dịu dàng êm ả và chu đáo, suy nghĩ đi suy nghĩ lại thì cô chẳng cần chịu thiệt chút nào.“Chị còn nhớ tối hôm qua chị đã đồng ý với em chuyện gì không?”“Chuyện, chuyện gì?"“Chị chấp nhận sẽ ở bên em, lại muốn đổi ý sao?"“Chị, chị hôm qua uống say quá, không nhớ rõ.”“Chị ước ao đổi ý hả?”“Ờ, thực thụ chuyện đêm hôm trước chị không nhớ rõ mà…”“Chị ngủ với em kết thúc rồi lại không muốn chịu trách nhiệm à?!”“ mẫu gì, cái gì mà chị ngủ cùng với em…”“Vậy em chịu trách nhiệm với chị nhé, được không?”Tình yêu thương của Hàn tư Hành dành cho Kiều Trăn vô cũng sâu đậm cùng mãnh liệt, đến mức khiến cho cô cảm giác sợ hãi. Nhưng tính bí quyết của Kiều Trăn vốn êm ả dịu dàng hòa nhã, nên trong cả khi dịu dàng một ai đó cũng hết mực ôn hòa.Cô không nhiều khi miêu tả tình cảm của mình, gồm phần lạnh lùng với Hàn bốn Hành khiến cho anh luôn cảm thấy bất an. Cũng chính vì anh yêu cô thừa nhiều, phải tình cảm cô giành riêng cho anh vĩnh viễn cảm thấy không được lớn."Không được, không được. Mặc dầu chị không say mê em, cũng bắt buộc rời quăng quật em.” Cậu rẻ giọng ước xin, vừa khóc vừa hôn lên môi cô, “Chỉ cần em yêu chị là đủ rồi.”Cho dù khởi nguồn từ sự trách nhiệm, xuất xắc từ lòng thương hại, hay bởi lời uy һɪếρ của cậu chỉ cần cô rất có thể ở bên cậu là giỏi lắm rồi.Tình yêu thương là loại gì, mà khiến người ta vừa thành thần lại thành ma.Người yêu thương nhiều luôn là fan hèn mọn, cậu chỉ có thể cầu xin cô, vứt cả lòng tự tôn của mình.Cậu không buộc phải cô phải đáp lại tình thương này, thậm chí là cô cũng không đề nghị thích cậu các hơn, chỉ hi vọng cô cho cậu cơ hội yêu cô cơ mà thôi."Thế nhưng trên đời này, Kiều Trăn đang không bao giờ có thể chạm chán được một người đàn ông yêu cô như Hàn tứ Hành nữa. Cho dù tình yêu thương của anh trên mức cho phép cháy bỏng, cơ mà cô sẽ cần sử dụng tình yêu dịu dàng như chiếc suối vào lành của bản thân mình để tưới đuối trái tim anh.Mỗi tín đồ vì nhau một chút, mài mòn đi số đông góc nhọn của bạn dạng thân để dung hòa cùng với đối phương, nhất định sẽ hoàn toàn có thể cùng nhau đi trọn kiếp người.******"Sau này, cậu cùng người mình yêu độc nhất vô nhị sống phổ biến một nhà, thương hiệu của bầy họ cùng bên trong một cuốn sổ hộ khẩu, lâu dài ở mặt nhau, chết chôn cùng một huyệt.Sống chung chăn, chết bình thường huyệt.“Trăn Trăn,” Cậu xoay đầu nhìn Kiều Trăn, đôi mắt ửng đỏ, giọng nói gồm chút run rẩy: “Sau này chúng ta đã trở thành người một nhà.”“ Đúng vậy.” Kiều Trăn mỉm cười, “Anh còn không mau đưa Hàn phu nhân về nhà!”"******Một buổi sớm thường ngày, Hàn tứ Hành xuất phát điểm từ một giấc mơ nhiều năm tỉnh dậy. Vào mơ, ngoài ra cậu bắt gặp lại hình ảnh của mình khi còn thiếu niên. Những cảm giác khẩn trương, ngượng ngùng, đau xót, khổ sở, yêu quý tâm xuất hiện trong nội trọng tâm cậu.Toàn bộ khoảng tầm thời gian trưởng thành và cứng cáp của mình, chính là một trang tình sử âm thầm mến lâu năm đằng đẳng. Lúc thiếu niên, cậu vẫn yêu thì thầm cô, trong niềm mơ ước của cậu cũng chỉ bao gồm mỗi mình cô.Nghĩ đến chuyện này, cậu bất giác lại siết chặt vòng tay, cảm thấy được fan nằm trong tâm mình khẽ cử động.Cậu hôn lên trán cô, thoáng thả lỏng vòng đeo tay đang giam cầm cô.Cô đang là vợ của cậu, vừa rồi chỉ là một giấc mơ mà lại thôi.Kiều Trăn dường như đã thức giấc giấc, nũng nịu hỏi: “Mấy tiếng rồi?”Cậu chú ý đồng hồ, phải chăng giọng nói: “Gần 6 giờ, vẫn tồn tại sớm.”Kiều Trăn “Ồ” một tiếng, “Vì sao anh tỉnh dậy sớm như vậy?”“Anh ở mơ.”“Mơ thấy ác mộng hả?”“Không, là một giấc mơ đẹp.”Chỉ cần phải có em xuất hiện, đa số giấc mơ đều đổi mới giấc mơ đẹp. Rộng nữa, giấc mơ của anh đang trở thành hiện thực rồi.
Chuyên mục: Ẩm thực
Bạn đang xem: Dục vọng chiếm hữu của anh
Xem thêm: Thủ Tục Làm Visa Đi Thái Lan, Thủ Tục Xin Visa Làm Việc Tại Thái Lan
Từ thời điểm ngày hôm ấy, anh từ bỏ ép bạn dạng thân cần mau nệm trưởng thành. Cứng cáp để hoàn toàn có thể trở thành người đàn ông của Kiều Trăn, cứng cáp để có thể bảo đảm và chở che cho tất cả những người con gái ấy.Từ năm tám tuổi cho tới mãi sau này, tất cả hành động của Hàn bốn Hành gần như xoay quanh Kiều Trăn. Anh vày cô nhưng mà nhảy lớp, từ bỏ trường đh top đầu để vào cùng trường cùng với cô, bảo đảm an toàn cô không bị người khác bắt nạt, ức һɪếρ. Anh coi cô là tín ngưỡng, nhưng tín ngưỡng của anh, bất kì người nào cũng không thể đụng vào.Kiều Trăn cần là của anh, không khi nào được nằm trong về ai khác.Vì béo lên trong thực trạng thiệt thòi và không được đầy đủ tình yêu thương, đề nghị tâm lí của Hàn tứ Hành gồm phần vặn vẹo vẹo. Còn nếu không yêu anh sẽ là kẻ máu giá buốt vô tình, tuy thế khi đã cồn lòng sẽ điên cuồng chiếm hữu.Hàn tứ Hành luôn tìm mọi cách để cắt đuôi các vệ tinh bao bọc Kiều Trăn, chỉ cần cô thân thương với fan khác một chút ít cũng đủ khiến anh ghen tuông tị vô cùng."Trăn Trăn, trái tim của em hết sức đau. Em đố kị, chị có thể ôm em một chiếc được không?""Tư Hành, anh ta chỉ là cung cấp trên của chị mà lại thôi.""Anh ta thích chị, em sợ chị vẫn thích anh ta, không nên em nữa.""Em suy xét nhiều vượt đấy, từ bây giờ là lần trước tiên chị và anh ta chạm chán nhau.""Trăn Trăn, chị cần yếu thích bạn khác, ko thể mặc kệ em."Khi new biết được tình yêu của Hàn bốn Hành, Kiều Trăn cho rằng anh sẽ nhầm lẫn tình cảm mẹ thành tình yêu nam giới nữ. Kiều Trăn cứ suy nghĩ rằng bài toán anh sinh hoạt cạnh cô là thói quen, vị dù sao họ đã và đang bên nhau rất nhiều năm rồi.Thế nên, cô luôn tìm cách tránh mặt tình cảm của Hàn tư Hành, tránh mặt những câu hỏi của anh. Cho tới một ngày nọ, khi cô cùng bằng hữu uống rượu say, giữa cô với anh đã xảy ra một chuyện, cơ mà chuyện đó là 1 trong bước ngoặt rất lớn cho quan hệ mập mờ của hai tín đồ họ.Ừm, giữa anh với cô đã phát sinh sự mà ai cũng biết là chuyện nào đấy ?Những hai bạn trẻ khác thường xuyên sẽ thế tay, ôm hôn, ở cùng mọi người trong nhà thật lâu tiếp đến mới đi đến bước này, còn anh cùng cô quăng quật qua tất cả những cách đầu, nhảy vèo một vạc đến bước cuốiBây tiếng gạo vẫn nấu thành cơm, Kiều Trăn vẫn muốn trốn cũng ko được nữa, đề nghị đành chấp nhận ở mặt anh vậy. Nói thành tâm thì cô cũng có tình cảm cùng với anh, ví như không chắc hẳn rằng sẽ không bởi vì say xỉn mà cùng anh tạo ra quan hệ. Cơ mà Hàn bốn Hành vừa có tài năng vừa rất đẹp trai, lại dịu dàng êm ả và chu đáo, suy nghĩ đi suy nghĩ lại thì cô chẳng cần chịu thiệt chút nào.“Chị còn nhớ tối hôm qua chị đã đồng ý với em chuyện gì không?”“Chuyện, chuyện gì?"“Chị chấp nhận sẽ ở bên em, lại muốn đổi ý sao?"“Chị, chị hôm qua uống say quá, không nhớ rõ.”“Chị ước ao đổi ý hả?”“Ờ, thực thụ chuyện đêm hôm trước chị không nhớ rõ mà…”“Chị ngủ với em kết thúc rồi lại không muốn chịu trách nhiệm à?!”“ mẫu gì, cái gì mà chị ngủ cùng với em…”“Vậy em chịu trách nhiệm với chị nhé, được không?”Tình yêu thương của Hàn tư Hành dành cho Kiều Trăn vô cũng sâu đậm cùng mãnh liệt, đến mức khiến cho cô cảm giác sợ hãi. Nhưng tính bí quyết của Kiều Trăn vốn êm ả dịu dàng hòa nhã, nên trong cả khi dịu dàng một ai đó cũng hết mực ôn hòa.Cô không nhiều khi miêu tả tình cảm của mình, gồm phần lạnh lùng với Hàn bốn Hành khiến cho anh luôn cảm thấy bất an. Cũng chính vì anh yêu cô thừa nhiều, phải tình cảm cô giành riêng cho anh vĩnh viễn cảm thấy không được lớn."Không được, không được. Mặc dầu chị không say mê em, cũng bắt buộc rời quăng quật em.” Cậu rẻ giọng ước xin, vừa khóc vừa hôn lên môi cô, “Chỉ cần em yêu chị là đủ rồi.”Cho dù khởi nguồn từ sự trách nhiệm, xuất xắc từ lòng thương hại, hay bởi lời uy һɪếρ của cậu chỉ cần cô rất có thể ở bên cậu là giỏi lắm rồi.Tình yêu thương là loại gì, mà khiến người ta vừa thành thần lại thành ma.Người yêu thương nhiều luôn là fan hèn mọn, cậu chỉ có thể cầu xin cô, vứt cả lòng tự tôn của mình.Cậu không buộc phải cô phải đáp lại tình thương này, thậm chí là cô cũng không đề nghị thích cậu các hơn, chỉ hi vọng cô cho cậu cơ hội yêu cô cơ mà thôi."Thế nhưng trên đời này, Kiều Trăn đang không bao giờ có thể chạm chán được một người đàn ông yêu cô như Hàn tứ Hành nữa. Cho dù tình yêu thương của anh trên mức cho phép cháy bỏng, cơ mà cô sẽ cần sử dụng tình yêu dịu dàng như chiếc suối vào lành của bản thân mình để tưới đuối trái tim anh.Mỗi tín đồ vì nhau một chút, mài mòn đi số đông góc nhọn của bạn dạng thân để dung hòa cùng với đối phương, nhất định sẽ hoàn toàn có thể cùng nhau đi trọn kiếp người.******"Sau này, cậu cùng người mình yêu độc nhất vô nhị sống phổ biến một nhà, thương hiệu của bầy họ cùng bên trong một cuốn sổ hộ khẩu, lâu dài ở mặt nhau, chết chôn cùng một huyệt.Sống chung chăn, chết bình thường huyệt.“Trăn Trăn,” Cậu xoay đầu nhìn Kiều Trăn, đôi mắt ửng đỏ, giọng nói gồm chút run rẩy: “Sau này chúng ta đã trở thành người một nhà.”“ Đúng vậy.” Kiều Trăn mỉm cười, “Anh còn không mau đưa Hàn phu nhân về nhà!”"******Một buổi sớm thường ngày, Hàn tứ Hành xuất phát điểm từ một giấc mơ nhiều năm tỉnh dậy. Vào mơ, ngoài ra cậu bắt gặp lại hình ảnh của mình khi còn thiếu niên. Những cảm giác khẩn trương, ngượng ngùng, đau xót, khổ sở, yêu quý tâm xuất hiện trong nội trọng tâm cậu.Toàn bộ khoảng tầm thời gian trưởng thành và cứng cáp của mình, chính là một trang tình sử âm thầm mến lâu năm đằng đẳng. Lúc thiếu niên, cậu vẫn yêu thì thầm cô, trong niềm mơ ước của cậu cũng chỉ bao gồm mỗi mình cô.Nghĩ đến chuyện này, cậu bất giác lại siết chặt vòng tay, cảm thấy được fan nằm trong tâm mình khẽ cử động.Cậu hôn lên trán cô, thoáng thả lỏng vòng đeo tay đang giam cầm cô.Cô đang là vợ của cậu, vừa rồi chỉ là một giấc mơ mà lại thôi.Kiều Trăn dường như đã thức giấc giấc, nũng nịu hỏi: “Mấy tiếng rồi?”Cậu chú ý đồng hồ, phải chăng giọng nói: “Gần 6 giờ, vẫn tồn tại sớm.”Kiều Trăn “Ồ” một tiếng, “Vì sao anh tỉnh dậy sớm như vậy?”“Anh ở mơ.”“Mơ thấy ác mộng hả?”“Không, là một giấc mơ đẹp.”Chỉ cần phải có em xuất hiện, đa số giấc mơ đều đổi mới giấc mơ đẹp. Rộng nữa, giấc mơ của anh đang trở thành hiện thực rồi.
Chuyên mục: Ẩm thực