Hà nội ở sài gòn

     
TP - có nhiều người thường hỏi tôi: “Người hà thành vào sài thành giờ ra sao?”. Thật nặng nề trả lời, vày dân hà nội đến xứ này đã hàng ngàn năm, qua bao nhiêu thế hệ, từng thời một khác. Chỉ riêng tất cả nỗi nhớ thủ đô hà nội là vẫn vẹn nguyên.

Từ những người thợ…

Những người được call là dân thủ đô vào nam thì chưa hẳn là fan gốc hà nội thủ đô (mà tra cứu đâu đến ra bạn gốc Hà Nội? Dân hà thành cũng từ các tỉnh cho tới lập nghiệp mấy đời là nhiều). Những người ở phố sản phẩm cũng có, người từng thao tác làm việc tại thủ đô hà nội cũng có, những người dân vùng ở kề bên Hà Nội… họ cũng được người sài gòn gọi thông thường là người Hà Nội. Đôi khi “cô em Bắc Kỳ” cũng được hiểu là “cô gái Hà Nội”, tuyệt tấm “Áo lụa Hà Đông” cũng tượng trưng đến Hà Nội.

Ở quận 4 có một xóm làm nhạc cụ, đa số làm bầy ghi ta. Chúng ta hành nghề trường đoản cú thời Pháp mang lại giờ. Không ít người suy nghĩ rằng kia là bọn Sài Gòn, bọn miền Nam. Nhưng mà khi tôi tới gặp mặt các nghệ nhân ngơi nghỉ quận 4 nổi tiếng trong ngành đàn, họ nói cùng với tôi: “Chúng tôi dân gốc Bắc. Thời Pháp làm bầy ở Hà Nội, mang lại chủ người Tây. Khi chủ vào Nam, chúng tôi vào theo, từ đó mà lập nghiệp vùng này”. Sinh thời, nhạc sĩ Trịnh Công tô thường tìm tới tận thôn làm đàn để đặt mang đến mình phần đông cây bầy ưng ý. Tất cả khi ông còn đặt có tác dụng để bộ quà tặng kèm theo cho anh em của ông nữa.

Có người vào thành phố sài gòn làm công nhân, cũng có thể có người vào có tác dụng kỹ sư. Thi sĩ Huyền bỏ ra kể: “Bố tôi làm người đứng đầu hỏa xa 3 tỉnh, ông tên hồ nước Văn Ánh. Vì chưng công việc duy trì đường hỏa xa, ông đi trường đoản cú Bắc vào Nam. Đi thức giấc này mấy năm, qua tỉnh khác mấy năm. Sinh tôi ở sài thành mà gia đình thì sinh sống Phan Thiết. Ông nắm yêu thơ nên được sắp xếp tên các con là Nghiên, Thư. Đến cô nhỏ gái nhỏ tuổi này ông đánh tên là hồ Thị Ngọc Bút. Khi có tác dụng thơ, tôi lấy bút danh Huyền Chi”.

Bạn đang xem: Hà nội ở sài gòn

*

Nhà thơ Huyền đưa ra với nhì tác phẩm: “Thuyền viễn xứ” cùng “Đất Bắc”.Ảnh: è Nguyên Anh

Đất nước chạm mặt cảnh chiến tranh, cha cô Huyền ném ra Bắc chăm chị em già, rồi gọi vợ ra cùng. Cô Huyền bỏ ra ở lại dùng Gòn, không lúc nào còn thấy mặt chị em cha. Cảm hứng cảnh chia tay mà Huyền bỏ ra viết phần nhiều câu thơ được Phạm Duy phổ nhạc, dân sài Gòn người nào cũng thuộc: “Lơ - thơ rớt nhẹ men lòng/ Mây trời pha dáng lụa hồng giăng ngang/ có thuyền viễn xứ Đà - Giang/ một lần dạt bến qua ngàn lau thưa” (Thuyền viễn xứ).

…đến tín đồ di cư

Những bạn Bắc, người thủ đô vào Nam nhiều nhất là những người dân dân di cư.

Tôi tìm chạm chán Linh mục Antôn Nguyễn Ngọc Sơn, nguyên Thư ký kết Hội đồng Giám mục Việt Nam, Tổng thư cam kết Ủy ban bác ái xã hội trực ở trong hội đồng Giám mục Việt Nam, nghe ông kể về cuộc di cư lớn lao năm 1954. Linh mục nói cùng với tôi: “Theo số liệu thì năm 1954 có khoảng 1 triệu người khu vực miền bắc di cư vào phái nam và khoảng chừng 80% số chúng ta là fan công giáo. Họ nhớ lại rằng trước thời gian 1954 bạn công giáo hầu hết sống ở miền Bắc. Trong đoàn quân phái nam tiến thời chống Pháp, các giáo dân vẫn theo Vệ quốc Đoàn vào nam giới nhưng con số không nhiều. Đến năm 1954 mới có cuộc di dân béo như vậy. Điều này làm biến đổi lịch sử đạo thiên chúa Việt Nam, vì hiện thời cả nước gồm hơn 6 triệu giáo dân thì ở miền nam chiếm 4 triệu người”.

Xem thêm: Chế Độ Ăn Cho Bé 8 Tháng Tuổi, Chế Độ Dinh Dưỡng Cho Bé 8 Tháng

Linh mục Antôn Nguyễn Ngọc tô vẫn giữ lại nếp của fan truyền đạo lúc xưa, tự chăm sóc sức khỏe khoắn cho bạn dạng thân và giáo dân. Ông rất thông thạo về nghề thuốc. Nơi ở của ông có khá nhiều loại thuốc cũng giống như sách vở chữa trị các bệnh thông thường. Căn hộ ông như 1 thư viện với các giá sách đậy hết cả lối đi.

Có một chiếc lệ bất thành văn, kia là những ca sĩ phòng trà tại sài gòn trước đây và cho tới tận hiện nay vẫn hát bởi giọng Bắc chuẩn. Lúc đi coi ca nhạc phòng trà, một đặc sản nổi tiếng của tp phương Nam, tín đồ ta chỉ nghe các ca sĩ hát bằng chất giọng Hà Nội. Đó là khi di cư, các nghệ sĩ chống trà ở tp. Hà nội đã đem văn hóa nhạc phòng trà từ tp. Hà nội vào Nam.

Một giữa những giọng ca khét tiếng nhất tại sử dụng Gòn đó là Khánh Ly, một bạn theo đạo Công Giáo. Cha chị vốn sinh hoạt văn nghệ với những người dân như Phạm Duy ở ngoại trừ Bắc. Vào Nam không ít năm, Khánh Ly trở lại thủ đô hà nội và biểu diễn trong bao gồm ngày giỗ bà mẹ mình bởi thứ tiếng tp hà nội những năm 1950. Tôi để chị viết bài bác báo Tết, chị nhắn hỏi: “Báo em sống đâu?”. Tôi bảo báo làm việc Hà Nội, chũm là hai ngày sau tôi nhận thấy bài.

Thỉnh thoảng, tôi lại chạm mặt các ca sĩ trẻ hà thành vào thành phố hcm hát ở các phòng trà. Phần nhiều họ không chạm chán nhiều khó khăn khăn, vì rất nhiều phòng trà, từ fan chủ, nhạc công, đến các ca sĩ, nghệ sĩ phần lớn nói giọng Hà Nội. Chúng ta hòa nhập với nhau siêu nhanh. Sau các buổi diễn, chúng ta đi ăn uống bún chả, phở (có thêm giá) hoặc nạp năng lượng ốc đêm (Hà Nội gồm món ốc hồ Tây).

Nghệ sĩ lang thang

Những nghệ sĩ cao tay từ thủ đô vào, hoàn toàn có thể kể cho tới Phạm Duy và những người dân bạn của ông. Bên thơ Phạm Thiên Thư nói với tôi: “Những năm 1970, tôi tu làm việc chùa, mà lại Phạm Duy thuộc Nguyễn Đức Quỳnh cùng nhiều đồng đội văn nghệ xung quanh Bắc vào vẫn thường xuyên tới tra cứu tôi, rủ tôi đi ăn cơm chay nữa. Phạm Duy bảo tôi viết lời nhằm ông ấy phổ nhạc, buộc phải tôi viết một mạch 10 bài bác đạo ca”.

Phạm Thiên Thư cũng là fan gốc Bắc, ông vào phái mạnh cùng bà mẹ (là một lang y thường bốc thuốc phái nam cho bạn bè văn nghệ). Phạm Thiên Thư viết “Đoạn trường vô thanh” năm 1972 khôn cùng nổi tiếng, dựa vào xúc cảm đất nước bị chia cắt và ước mong thống nhất. Những lần trò chuyện, ông lại bảo: “Tôi vốn quê kế bên Bắc, vào Nam lúc còn là 1 trong những cậu bé…”.

Người ta thường nói về bộ ba nhạc sĩ thủ đô gốc thành danh trên TPHCM sau năm 1975, đó là Trần Tiến, Phú Quang, Dương Thụ. Lúc còn ở Hà Nội, đôi khi tôi chạm chán anh trằn Tiến ra thăm nhà, anh thường xuyên trọ ở gần ga mặt hàng Cỏ. Khi tôi vào TPHCM làm việc, thường chạm chán anh Dương Thụ. Anh Thụ có bà xã cùng làm phòng ban cũ cùng với tôi, hay trú tại TPHCM. Chúng tôi gọi là ban ngành B2. Gồm có đêm mấy bằng hữu đi ăn ốc trời sáng bạch mới về. Chuyện không gì kế bên thơ phú, nhạc.


Chuyên mục: Ẩm thực